Bạn cho trượt hay đậu với Ứng Viên này ?

Thảo luận trong 'TUYỂN DỤNG' bắt đầu bởi Hoài Không, 3/4/09.

  1. QUY ĐỊNH DIỄN ĐÀN
    - Đăng bài viết bắt buộc có tiền tố
    - Không đăng bài Quảng Cáo
    - Chỉ được phép đăng bài Tuyển dụng trong lĩnh vực nhân sự, hành chính và liên quan
    - 1 nick chỉ được phép đăng tối đa 2 bài tuyển dụng 1 tuần
    - Bài tuyển dụng bắt buộc phải có thời hạn, và sẽ bị xóa sau khi hết hạn 3 ngày
    ------------------------------
    Liên hệ quản trị diễn đàn: nguyenbaoanh89@gmail.com
    Dismiss Notice
  1. Hoài Không

    Hoài Không New Member

    Tham gia ngày:
    2/4/08
    Bài viết:
    1,689
    Đã được thích:
    55
    Điểm thành tích:
    0
    Đây là bài viết của Yến Diệu bên diễn đàn openshare.com.vn. Cả nhà cùng đọc và cho mình hỏi nếu các bạn là người phỏng vấn thì có nhận ƯV này không nhé?


    Thứ tư vừa rồi (xin tạm giấu ngày cụ thể nhé) mình đi PV ở công ty X. Đây là ngành mình đặc biệt yêu thích, và qua website thì mình cũng ấn tượng với họ vì họ là người dẫn đầu thế giới về phát minh, đồng thời cũng là một tên tuổi trong ngành (dù tới bây giờ mình mới biết tên họ) và sự phát triển đã được một thời gian đủ lâu để chín muồi và hoàn thiện.


    Thoạt đầu bạn săn đầu người hẹn mình 11g, sau đó đổi lại là 10g. Mình hơi ngạc nhiên vì buổi gặp đầu tiên mà cạnh bạn HR còn có bạn sếp nữa, mình thoáng nghĩ trong lòng, “hay là mình giỏi quá nên đã lọt qua vòng gửi xe?”; nên tâm trạng của mình chen lẫn tí ti hồi hộp thì có phần nào tự tin đồng thời rất nhiều hy vọng. Phải nói rằng mình hoàn toàn phù hợp vị trí này, và các bạn săn đầu người hy vọng ở mình rất nhiều, vì tuy mình trẻ nhất trong số “ứng viên” họ gửi sang, nhưng mình sáng nhất ở khía cạnh phù hợp. Vừa có kinh nghiệm, lại có học vấn, đặc biệt sự thông thạo ngành thì cho đến giờ mình tự cho rằng mình không có đối thủ.


    Với tâm trạng đó, mình đến công ty đấy, và tự tin nhắn tin cho bạn săn đầu người (bạn ấy cũng là em của bạn mình, vì thế, cạnh mối quan hệ công việc còn là tình chị em, tình bạn bè,….thắm thiết); “Chị đã ở X. rồi, chúc chị may mắn đi nào bé cưng”. Vừa nhắn tin xong, mình nhìn sang bên kia đường, và một linh cảm thoáng qua, là mình sẽ rớt buổi PV này.


    Bên kia đường là gì vậy? Là công ty mà cách nay N năm mình đã đến phỏng vấn và trượt một cách thê thảm và buổn cười. Lúc đấy công ty này tuyển vị trí A và đề hẳn trên báo rằng mức lương thỏa thuận, nhưng ít nhất là 5tr. Thời đấy, đó là con số khủng khiếp; mà tự tin đến như mình, khi gặp họ cũng chỉ khép nép bảo 3.5tr là con số em nghĩ đến. (Mở ngoặc luôn, khi mình nhận việc ở một tên tuổi hàng đầu của một ngành, thì lương của mình là 1.6tr hoặc 2.3tr- tất nhiên sau khi deal lương vật vã; hì, và trong hợp đồng xanh thì con số này chỉ có là 500k hoặc 825k gì đó thôi. Mở ngoặc thêm cái nữa, chửi tục phát, đèo mẹ, bọn Việt Nam trốn thuế bẩn thỉu). Lão tổng bên công ty ấy gầm rú lên, đứng hẳn lên, hai tay chống bàn, “Tại sao em lại tự ti đến như thế, với suy nghĩ ấy thì kết quả của sự thiếu tự tin sẽ ra sao??”.


    Mình nhìn sang đường, và một cảm giác thót tim vụt qua. Rằng đây sẽ tiếp tục là “tử địa” cho chiến sĩ nơi sa trường; nhưng mình cũng tự an ủi, dù gì cũng nhiều năm đã qua rồi, và bây giờ mình đã ở một vị thế khác ngày xưa rất nhiều.
     
    Last edited by a moderator: 3/4/09
  2. Hoài Không

    Hoài Không New Member

    Tham gia ngày:
    2/4/08
    Bài viết:
    1,689
    Đã được thích:
    55
    Điểm thành tích:
    0
    Với tâm thế đó, mình bình thản đọc tiếp cuốn sách “Discipline of Market Leaders” mà mình mang theo trong giỏ. Nói luôn, mình luôn mang theo sách; phòng hờ những khi phải chờ đợi, hoặc khi mình có chút thời gian trống. Sách giúp mình giết thời gian, và làm cho sự chờ đợi người khác không đến phần căng thẳng hoặc gây áy náy cho họ. Vì thế mình đã có thể chờ đợi đến cả nửa giờ mà vẫn tươi tỉnh một cách thực lòng (so với trước đây hay mở miệng cười méo xẹo, hế hế).


    Nhưng đợi để PV cả một tiếng đồng hồ không có gì hay ho cả. Thứ nhất, nó thể hiện sự thiếu chuyên nghiệp và quản lý thời gian của các bạn công ty. Thứ hai, nó nói lên thái độ của họ đối với ứng viên. Quan trọng hơn cả, là suốt một tiếng đó, mình đã hiểu về công ty đấy đến mức chẳng muốn làm nữa. Thời gian họ có mặt ở VN là 5 năm, và hiện giờ số lượng sales people của họ là 13 người trên toàn quốc. Một con số không quá nhỏ, cũng không to (tất nhiên là so với “người dẫn đầu thị trường” mà mình đã làm, thì số liệu đó chỉ bằng một phần, và so sánh với kế hoạch phát triển của “market leader” này thì con số đó khiêm tốn hơn nhiều. Ở đây là nói so sánh táo với táo, chứ không phải là lấy quả táo của họ so với rổ lê của mình đâu nhé, vì rổ lê đấy hàng năm có doanh số bằng 1% GDP đấy; và mình tự hào đã đóng góp cho GDP nước nhà, hì hì, thông qua bọn tư bản đế quốc).


    Trong lúc chờ đợi, mình bắt chuyện với khá nhiều người: từ em tiếp tân đến em staff tương lai. Mình cũng xem qua sản phẩm, leaflet, những khẩu hiệu trên tường, những tóm tắt lịch sử phát triển công ty… Nếu quá trình phỏng vấn có tính điểm đến thái độ và hành vi của ứng viên trong thời gian chờ đợi, thì mình sẽ nắm hạng nhất vì sự tận dụng thời gian có ích, sự quan tâm đến công ty và sản phẩm, đồng thời lòng kiên nhẫn vô hạn. Lẽ ra như cách đây năm bảy năm trước, mình sẽ ra về khi kim đồng hồ chệch sang con số chờ đợi là 15 hoặc 30 phút; hoặc là cay cú hơn là mình đợi đến khi vào gặp họ, bắt tay, giới thiệu, rồi mình sẽ chào ra về; vì lý do, tôi không còn thời gian và sự hứng thú để gặp các anh chị em nữa. Công nhận ngày xưa mình láo thật (và bây giờ còn láo hơn thế nữa, hì).


    Mình được biết bạn sếp tương lai hai tháng mới bay sang một lần, và mỗi lần sang thì bạn staff phải làm rất cực vì công việc dồn đống. Điều đó mình thừa hiểu, nhưng không rõ công ty này ra sao mà vòng phỏng vấn đầu đã lôi bạn ấy vào interview vật vã để tiêu tốn thêm giờ của người đã quá bận rộn?


    Mình cũng hơi thất vọng vì nhân viên cấp dưới của mình chỉ có mỗi em kia thôi. Tuy nhiên mình tự trấn an, vì dù sao quy mô của họ cũng nhỏ, và bấy lâu đã chỉ có một staff cho phòng này rồi, nay thêm nhân sự cấp cao chứng tỏ họ đầu tư đấy chứ? Nhưng, em staff khôn nhà dại chợ đã cho biết rằng ngày xưa cũng có một anh ở vị trí này, nhưng em này không báo cáo cho anh ta (mà cho bạn sếp ở Mã lai) còn anh ta làm việc khác; và gần đây thì anh đổi sang phòng sales vì phù hợp hơn. (Thật đáng tự hào là mình nghiên cứu rất kỹ về quản lý và đặc biệt là cấu trúc nhân sự; hì, và mình hiểu đây là câu chuyện gì?). Thêm một chuyện nữa, mình càng tự tin vì cái position đó đã được Yahoo Job cách đây hai năm gọi là vị trí hot nhất của 10 top future job of the world, và không dễ gì để làm được vị trí đó, vì nó đòi hỏi một loạt các kỹ năng, thậm chí có cả những kỹ năng trái ngược nhau như mèo với chó ở hai đầu của phổ tính cách và tâm lý hành vi. Rất hay là mình là đứa ngược ngạo, nên xem ra job đấy khá hợp, dù lúc đầu xơi vào cũng chua chát cay đắng lắm.


    Chị HR cứ đi ra đi vào và xin lỗi mình vì sự chờ đợi. Mình hơi dội tẹo vì ngoại hình của chị này. Đã quen với các bạn HR xinh tươi hớn hở của ULV, cũng như các bạn săn đầu người đon đả vui tươi, hoặc các chị HR bạn mình ở các ngân hàng, công ty khác nghiêm trang mà nhân từ, chị HR này nhìn cứ như là … chị Tư Hậu. Quần sậm màu, áo hồng dài tay, nhìn qua dáng vẻ thì hao hao áo bà ba quần xoa bóng, để che ngoại hình chân tay mảnh khảnh bụng hơi hoành tráng. Tóc chị thưa thưa quăn quăn kiểu dáng các minh tinh thời năm 60 đã mấy tháng chưa chỉnh đốn, gương mặt tròn dài hơi xanh xao đặt vào giữa tâm điểm là đôi mắt sửa mí như cố tạo một điểm nhấn cho toàn bộ ngoại hình thiếu một điểm thu hút ánh nhìn. Mắt không nhân từ mà vết sẹo sửa mí cứ như hai con đỉa ốp vào hốc mắt, nhìn vừa thiếu tự nhiên lại hơi chợn chợn. Tóm lại, từ giờ trở đi mình sẽ gọi chị là chị Tư Hậu cho xong chuyện.


    Chị có vẻ hối hận lắm vì để mình chờ đợi, khiến mình rủa thầm, “đèo mẹ, đã biết trễ thì phải lo thu xếp chứ, cứ lằng nhằng mãi thế này mà tỏ ra tội lỗi thì thà bảo- mày cứ chờ đấy con ạ, bà phải PV người khác- còn hơn”.
     
    Last edited by a moderator: 3/4/09
  3. Hoài Không

    Hoài Không New Member

    Tham gia ngày:
    2/4/08
    Bài viết:
    1,689
    Đã được thích:
    55
    Điểm thành tích:
    0
    Người khác, thật chả ai xa lạ, là chị T. bạn mình. Sau khi PV xong chị ra cửa và gặp mình đang ngồi chầu hẫu đợi đến lượt “lên thớt”. Chị em tay bắt mặt mừng, chị hỏi, em đến đây làm gì thế. Mình ngượng ngùng bảo, à, em đến đây để phỏng vấn. Chị hỏi, vị trí gì thế một cách quan tâm thương yêu giản dị, như chị vẫn tốt tính đến thế. Mình luống cuống ra mặt, chả biết đáp ra sao nên đánh trống lảng rằng, hôm nọ cái anh chị giới thiệu mãi vẫn chưa gọi em. Chị đưa danh thiếp, bảo, chị đang làm ở đây nè, rồi gọi điện thoại di động để xe đến đón. Èo ơi, cái em Mẹc tuyệt mỹ mà lúc mới đến mình tăm tia mãi hóa ra là xe của chị. Đi phỏng vấn mà ngồi Mẹc thế này thì thật là hổ thẹn cho em Đờ Rim của mình quá! Chị và mình hẹn nhau sẽ cà phê cuối tuần, cùng với chị C. bạn chị và một thời từng là khách hàng “yêu quái” (chứ không phải yêu quý) của mình. Và đó chính là câu chuyện mình kể khi bắt đầu vào PV, lúc bạn sếp tương lai và chị Tư Hậu cứ ray rứt mãi. Mình rất bực, nên chọn một câu chuyện nhẹ nhàng để bắt đầu câu chuyện, hầu làm xáo trộn cái sự tích tụ electron âm đem đến không khí ngột ngạt của buổi phỏng vấn hứa hẹn sẽ kéo dài qua buổi cơm trưa. Bạn Lìn (bạn ấy tên là Cái Lìn mà, hí hí, phiên dịch by Yendieu) thật thà hỏi, mày là ai, tao không biết đang nói chuyện với ai? Tư Hậu rất dũng cảm bảo, đấy là lỗi của tao, vì tao chưa forward CV của con nhỏ này cho mày. Vì thế, Lìn đòi mình tóm tắt quá trình làm việc. Lẽ ra, lúc đó mình phải cứng rắn hơn; phải là chính mình. Nếu làm lại, thì mình sẽ bảo, tao đã chờ tụi bay hơn tiếng rồi và sẽ không phiền chờ thêm mười phút nữa đâu. Tư Hậu làm việc của chị đi, và Lìn, xin lỗi nhé, mày éo chuẩn bị tốt nên giờ mày bỏ ra ít phút để đọc CV của tao, rồi chúng ta tiếp tục. Hix, mình chả hiểu thế nào lại không làm thế, mà ngoan ngoãn trả lời Lìn về quá trình làm việc. Mình bảo, tao rất tự hào đã làm việc cho những tên tuổi lớn: hàng đầu quốc gia ở đỉnh điểm của nó, Fortune 500 nếu không nói là Top 100 tập đoàn, và World Top 5 trong ngành. Lìn hỏi, mày nói là “ở đỉnh điểm”, vậy giờ nó không còn nữa à? Mình bảo, tao e rằng rứa đó. Vậy mày làm gì ở đó? Mình đáp, thời đó tao tự hào được làm ở đó lắm, nhưng giờ nghĩ lại, tao chả làm cái đíu gì hết, và cảm thấy hơi hổ thẹn nữa là khác. Mày nói vậy là sao? Là sự thật chứ sao, tao cũng lấy làm hối hận vì lúc ở đó chả làm ăn nước nôi mẹ gì. Lúc đó là cái thời đỉnh cao của thằng đó, nên tao được vời về làm cái job đó. Mà job đó là mả mẹ gì thì tao cũng chả hiểu, thằng sếp của tao lại lo đấu đá nên có dạy dỗ training gì tao đâu?. Bây giờ thì tao hiểu ra rồi, nếu đặt tao hôm nay lại vào vị trí đó thì tao cũng đíu có làm được nước nôi gì. Đơn giản là thằng đó chả có sổ sách, số má, nghiên cứu, chiến lược, đường hướng chi mô cả. Trời đất ơi, thế mày làm chi? Ồ, thực ra thì tao bận rộn lắm chứ. Tao làm ba cái chuyện ruồi bu kiến đậu, ký tá sổ sách, phê duyệt nọ kia, nói chung là việc admin đấy, nhưng tên gọi oách xà lạch lắm, brand management. Ối ối. Tao còn giúp một brand của thằng này ngủm củ tỏi nữa, hoành tráng lắm mày ạ! Quay sang Tư Hậu, chị biết đó, những việc này không nghe lạ tai với chị phải không nào, vì thời đấy nó là phong trào, mà chả ai biết mô tê gì, nên con bé cứ gọi là xoay mòng mòng. Tư Hậu gật đầu thông cảm. Vừa lúc đấy thì chuông điện thoại của Tư Hậu kêu réo rắt. Tiếng chuông ấy tiếp tục vang lên vài lần nữa trong cuộc họp, khiến mình không thể không nén lòng thở dài.
     
    Last edited by a moderator: 3/4/09
  4. Hoài Không

    Hoài Không New Member

    Tham gia ngày:
    2/4/08
    Bài viết:
    1,689
    Đã được thích:
    55
    Điểm thành tích:
    0
    Rồi vì sao mày rời bỏ đó? Tao hỏi mày, làm vậy mà không rời thì ở lại làm dog gì? Vậy mày sang chỗ mới thì mày học được gì? Dĩ nhiên là học được chứ. Tao đã biết cách quản trị khách hàng, và học cách ứng phó với nghịch cảnh. Nói đến đó mình lôi ra chị C. mà ở trên mình đã nhắc đến như khách hàng yêu quái của mình. Mình cũng tiện thể “đế” thêm chị T. mà đang tranh một vị trí với mình. Mình bảo, chị em quen nhau cũng lâu ngày rồi, và hôm nay quả thực là một ngày hay ho khi mình và chị ấy là đối thủ với nhau trong công ty này. Điều này là một sự động viên rất lớn đối với mình, và rằng nó chứng tỏ sự trưởng thành của mình. Mình xem chuyện này rất quan trọng với mình. Bà má VN anh hùng, em Lìn vội nói, tao hy vọng sau cuộc PV này mày vẫn là bạn tốt với chị đó, vì PV chỉ là PV thôi. Lúc này mình tức cười dã man, hông lẽ mình vặn lại nó, mày nghĩ sao vậy con Mã Lai gốc Tàu Khựa ngu ngốc kia? Công ty mày là cái thá gì mà tao phải hy sanh tình bạn và một mối quan hệ giao hảo? Mày là ai mà tự tin thế cái con Lìn kia?


    Rồi mày làm ở đó bao lâu, tại sao mày lại rời bỏ để sang công ty, à tên gì đó nhỉ? Mình viện sang đồng minh Tư Hậu, chắc chị còn nhớ thời đó nhân sự khủng hoảng bao nhiêu, và em thì là con mồi ngon của các bạn săn đầu người. Các bạn bán em đi không thương tiếc, nhưng ngọt nhạt bảo, mày sang đi để có kinh nguyệt làm với tư bản, và thế là em đi thôi. Nhìn lại thì em thấy em cũng may mắn, vì bạn sếp của em là Mẽo nhưng lại làm ở Đức và làm công ty Đức, nên em sở hữu cả hai tính cách: tự do kiểu Mẽo và khuôn khổ kiểu Đức nhợ. Em cũng có dịp được làm với các khách hàng lớn như là các bạn (kể ra lôi thôi lếch thếch hàng loạt Fortune 500), và quan trọng là em có cái quyền từ chối khách hàng, điều mà ở công ty nhỏ thó kia em éo dám, vì sự sống còn của sếp và cả công ty.


    Lần mò, Lìn hỏi sang đến kinh nguyệt em làm ở bạn tư bản hàng đầu. Em bảo, ờ, thì nó là tốt nhất xứ đấy, nhưng khi nghiên cứu về quản trị tài chính, chiến lược phát triển và danh tiếng quốc tế, thì em không phục. Lìn cười hề hề éo hiểu là khen em thông manh, hay là sung sướng nghe em nói xấu tư bản. Em tiện tay kể các chiến dịch em làm, khoe khoang tí về ngân sách. Lìn hốt hoảng bảo, ôi ôi, mày phải nên biết rằng ở B2B thì ít tiền lắm. Mình cười, dĩ nhiên rồi, tao cũng B2B ra đây. Sau đó dắt dây đến B2B.


    Lìn bảo, tao nhìn mày, thì tao nhớ ngày xưa mấy năm trước, tao cũng y chang mày bây giờ. Cũng máu lửa, sống chết lắm. Nhưng càng ngày càng mềm lòng lại. Tao cũng FMCG ra nên hiểu những khó khăn của mày khi chuyển từ B2C sang B2B. Mình không thể kiềm lòng, buột ra câu cửa miệng, Really? Nhưng cũng may là mình im bặt không hỏi, mày làm cái lìn gì ở công ty gì, mà sao cái campaign đơn giản của tao nói mãi mày cũng éo hiểu, tao vẽ cả hình ra mà mặt mày cứ thộn ra như con nỡm thế?
     
  5. Hoài Không

    Hoài Không New Member

    Tham gia ngày:
    2/4/08
    Bài viết:
    1,689
    Đã được thích:
    55
    Điểm thành tích:
    0
    Lìn hỏi, tao sợ mày sẽ lo lắng vì dãy sản phẩm bên này ít và nhỏ bé quá, so với những ngành hàng mày đã trải qua. Tao cũng sợ người ngợm bên này nó lôm côm, nhiều background chứ không có thuần nhất và chất lượng cao như những người mày đã từng làm việc. Là sếp ở VN mày phải làm việc với liên ngành nhiều phòng ban khác (mà mình cũng đã kinh qua) nên tao rất lo. Mình cười, bảo, nếu càng làm thế thì càng rèn giũa được leadership chớ sao? Mày phải thuyết phục gì để người khác làm việc cho mày? Lìn hỏi, và mong chờ thật lòng một câu trả lời đủ đẳng cấp của mình. Mình bảo, chả bao giờ mà người ta lại làm việc cho mày. Tuy nhiên, nếu phải bảo họ làm, thì mình sẽ tìm những chỗ mà người ta sẽ cảm thấy có lợi cho họ khi làm cái công việc CHUNG này. Và tao cũng đã từng trải qua thành công cũng như thất bại trong vấn đề này, tao không dám nói mình đủ dày dạn, nhưng ít ra, cũng đã đi được đoạn đường nào đó rồi.


    Đại loại là buổi PV diễn ra dài dòng văn tự vì bọn khốn ý không chuẩn bị trước. Mình rất phiền lòng vì chị HR còn không có cả cái bản in CV của mình; làm mình nhớ lại ngày xưa khi mình interview staff cho phòng mình, cả mình lẫn bạn HR đều in sẵn (và in dư) hồ sơ của ứng viên, những trao đổi chuyên môn của bạn HR với mình về ứng viên. Thậm chí mình còn dùng bút màu tô xanh đỏ lên những phần liên quan, để sếp mình khi vào phòng họp thì sẵn sàng với đầy đủ thông tin về ứng viên. Mà mình không làm HR đâu nhé!


    Sau các bạn hỏi mình có câu hỏi gì không? Mình bảo, đương nhiên rồi, tao ngồi chờ cả một tiếng mấy, soạn được cả đống câu hỏi này. Mình đọc câu hỏi ra, choáng, rồi đọc xong câu nào mình tick vào câu đấy để sau này không hỏi lại nữa. (Oạch, mình khoa học và ngăn nắp hơn hồi còn đi học luyện thi đại học, hế hế). Câu hỏi đầu tiên là, tại sao công ty mày ở VN 5 năm rồi (Lìn sửa lại, 10 năm, hì, 5 năm hoặc 10 năm đến một nước mà tầm vóc nhỏ bé như thế này, thì bọn mày gây tội ác đấy!) mà đến bây giờ mày chỉ có 1 ngành hàng với dãy sản phẩm đơn giản thế? Trong khi bọn mày có nhiều sản phẩm rất ngon lành cành đào và phù hợp hơn nhiều với thị trường này? Lìn trả lời một câu mình tức éo chịu được. Lìn nhìn vào bảng tóm tắt sản phẩm công ty, rồi nói tụi tao có dòng sản phẩm X, Y, Z này, tụi tao dẫn đầu thế giới về công nghệ khi phát minh ra sản phẩm ABC nè,… Tuy nhiên, chọn lựa vào VN với dòng sản phẩm nào là một quyết định chiến lược dựa trên những hiểu biết về thị trường, về kích cỡ thị trường, về độ chín muồi của thị trường. Xém tí nữa thì mình dừng phắt bạn Lìn lại, hỏi, “Ban Min Mod của diễn đàn X có phải là học trò của chị không, sao các chú ấy trả lời vòng vo tam quốc dẫn dắt sách vở mà tránh trả lời câu hỏi một cách điệu nghệ thế?”. Mình bảo, theo như tao biết, thì ngành mày đang làm chả được công ty F. xem trọng, cả trên phạm vi toàn cầu, mà sao mày lại đắm đuối thế? Lìn cười, mày sẽ rất ngạc nhiên về số liệu của ngành này. Nó vĩ đại hơn mình có thể nghĩ nhiều, và hiện nay, VN đang là thị trường hấp dẫn với nhà đầu tư nước ngoài, với sự xâm nhập của hàng loạt tên tuổi lớn trên thế giới trong những ngành liên quan như (kể ra). Mình cười, à, thầm nghĩ, hóa ra bọn mày cũng …. “bầy đàn” gớm nhỉ. Éo lấy số liệu để nói chuyện, mà a dua bỏ mẹ. Chưa kể số lượng 13 nhân viên, mình nhoằng một cái tính ngay ra doanh số.


    Tiếp theo, mình hỏi, thấy trong JD đề là vị trí này sẽ quản lý 2 nước, tao muốn biết tình hình nước kia ra sao? Lìn đáp, trước mắt thì vị trí này sẽ làm việc ở VN là chính, tùy vào năng lực sẽ làm thêm nước kia nữa. (Eo ơi, thẳng thắn gớm nhỉ, nhưng éo khéo tẹo nào). Mình bảo, giả dụ như mọi thứ okay, thì phân bổ giữa 2 nước ra sao? Lìn đáp, bên kia khá nhỏ, thị trường cũng không phát triển, công ty cũng chả có đại diện, chỉ có nhà phân phối thôi, nên chắc lâu lâu hỗ trợ họ tí. Mình tức muốn thổ huyết luôn, thế mà công ty ấy đợi cho người ở VN đủ giỏi, đủ chín muồi, thì mới bố trí cho làm cái việc…… hỗ trợ nhà phân phối ở nước ngoài?


    Mình lại hỏi, chính sách minh bạch của công ty mình như thế nào với tình hình tham nhũng VN? Lìn đáp, bọn tao có nhà phân phối, nên mọi việc bọn tao không phải lo. Vậy là mày đẩy hết trách nhiệm sang cho nhà phân phối? Đúng. Như vậy nhà phân phối tự mình quyết định việc có hối lộ hay không, và bọn mày làm ngơ hoặc giả vờ không có ý kiến gì hết hả? Lìn đuối quá, vội vàng phản pháo, sao mày hứng thú chuyện tham nhũng này thế, hay mày có vấn đề gì à? Không, tao chỉ tò mò về văn hóa công ty thôi, để xem sự dũng cảm tranh đấu cho lẽ phải và giá trị tập đoàn của bọn mày cao độ đến đâu thôi. (đến đây, mình nhớ đến câu chuyện mà President thường kể rằng, có nhiều công ty thà không mở văn phòng, thà đóng cửa nhà máy ở vài nước, còn hơn để những chuyện tham nhũng ảnh hưởng đến hình ảnh của họ. Sau này mình được biết các cổ đông rất cảm kích vì sự dũng cảm này của những nhà quản lý).


    Mình bảo, tao lo lắng vì đi làm ở đây, nếu được nhận, sẽ rất xa. Đi từ nhà tao đến đây mất 50 phút. Chị Tư Hậu lên tiếng, trong công ty có bạn kia cũng ở gần nhà em đấy, mà cùng trong thành phố mà em, nhà máy của chị ở Cát Lái Bình Dương (gì đó) thì sao? Mình bảo, em sẽ không thể hy sinh mỗi ngày 2 tiếng cho đi lại. Nhưng đó là vì kẹt xe mà em, chứ đâu xa đến như thế? Nhưng em vẫn không thể phí phạm thời giờ vàng bạc như vậy được. Chị Tư Hậu có vẻ băn khoăn lắm, không hiểu sao mình có thể dễ dàng thay đổi chỗ ở chỉ vì công việc như vậy?. (Mở ngoặc tí, mình cực kỳ thất vọng vì sự không thấu hiểu nhân sự của chị Tư Hậu này; trong khi đó ở công ty D. dù mình được xe ô tô để đi làm, mình vẫn chia sẻ với HR là mình sẽ thuê nhà, còn xe ô tô để đi …. ngựa ngựa cho sướng, hì).


    Nói chung, cảm giác của mình sau buổi phỏng vấn này thật là tồi tệ. Mình định để vài buổi nữa sẽ alo cho bạn săn đầu người, bảo rằng, mình thay đổi ý định. Vì đầu giờ, mình đã nhắn tin cho người bạn, đang đi PV và không thích công ty đấy lắm, nhưng lương khá. Mình bảo, anh hãy tin vào cảm giác của mình, và đừng để tiền bạc chi phối anh. Tiền bạc không mang lại hạnh phúc đâu. Và với công ty này, mình quyết định dừng cuộc chơi.


    Ai ngờ, khi mình về đến nhà, thì bạn săn đầu người đã chờ sẵn trên mạng, bảo rằng bên kia họ từ chối chị. Mình thấy buồn cười và nhảm nhí dễ sợ. Họ có thể chờ hai tháng để sắp xếp phỏng vấn mình. Họ có thể thu xếp trong 2 ngày ngắn ngủi sang VN làm việc để gặp gỡ mình. Nhưng họ quyết định rất nhanh và rất dứt khoát.


    Dù sao, thì cả hai bên đều chẳng happy với nhau, nên mình cũng không bực hoặc tiếc với vị trí này chút nào. Thực ra, mình tiếc 2 tiếng đi đường và 1 tiếng mười tám phút chờ đợi hơn cả.
     
  6. Kusano

    Kusano Thành viên BQT Nha Trang

    Tham gia ngày:
    28/11/08
    Bài viết:
    186
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Giới tính:
    Nam
    Nơi ở:
    Nha Trang
    Một ứng viên có tài và có tật... tuy nhiên, personal ý kiến, thì ứng viên này chịu bỏ thời gian đến phỏng vấn nhưng lại hơi thiếu thiện chí. Mình sẽ nhận ứng viên này nếu tình trạng công ty đang cần một cuộc cách mạng hoặc tái cấu trúc. Sẽ là một leader tuyệt vời, dù chắc chắn sẽ có nhiều hệ quả "hấp dẫn".


    Nếu công ty đang có một form tốt và cẩn để phát triển, thúc đẩy, mở rộng... mình từ chối thẳng ứng viên này. Vô chỉ tổ làm rối đội hình.
     
  7. hanhdd

    hanhdd Cộng tác viên

    Tham gia ngày:
    25/12/08
    Bài viết:
    524
    Đã được thích:
    1
    Điểm thành tích:
    0
    Chuyện của HK dài quá, đọc mãi không hết...
     
  8. Ngochuynh

    Ngochuynh New Member

    Tham gia ngày:
    5/7/08
    Bài viết:
    342
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Giới tính:
    Nữ
    Nơi ở:
    HCM
    Bạn UV này quả thực rất thông minh và thẳng thắn.


    Nhưng dù bạn ấy là nguời có tài giỏi đến đâu mình chắc chắn sẽ không nhận bạn ấy vào làm ở công ty mình. Sở dĩ, mình từ chối 1 UV đã có bề dày kinh nghiệm và chuyên môn như thế là vì 1 số lý do sau đây:


    Thứ nhất, UV này đã rất hằn học trong khi chờ đợi ( dĩ nhiên chờ đợi lâu thì khiến ai cũng phải bực mình), nhưng mình đang đi phỏng vấn mà biết đâu HR test sự kiên nhẫn của bạn. Hoặc giả như họ đã sắp xếp thời gian ổn thỏa nhưng do phát sinh trong công việc gì đó thì sao. Cho dù có chuyên nghiệp như thế nào đi nữa, làm gì có sự hoàn hảo tuyệt đối phải không các bạn?


    Thứ hai, mình cố gắng đọc hết bài viết mình đi từ cú sock này đến cú sock khác. Các bạn thấy ngôn từ của UV sử dụng ( biết là bức xúc lắm) có phù hợp với văn hóa của bất kỳ Doanh nghiệp nào không, chưa nói đến vị trí UV đang ứng tuyển.


    Dĩ nhiên là còn 1 số lý do nữa, nếu mà ngồi phân tích tại sao thì e rằng câu trả lời của mình cũng dài dằng dặc không kém bài của HK. Để tuyển mộ nhân tài thì phải đãi cát tìm vàng thôi các bạn ah.
     
  9. Lê Thị Đức

    Lê Thị Đức New Member

    Tham gia ngày:
    5/3/09
    Bài viết:
    32
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Nói thật là đọc xong bài của HK mình thấy mệt lắm, ngôn ngữ gì mà khiếp, bậy kinh. Nếu là mình thì mình cũng không chọn ứng viên này, mìh cảm giác như bạn tự tin thái quá nên thành ra luôn lấy làm khó chịu khi mọi việc không diễn ra theo đúng ý mình. Cuộc sống vẫn thường như thế, mọi chuyện không bao giờ diễn ra theo ý muốn nhất là việc ứng viên phải chờ đợi là quá phổ biến rồi. Bạn cứ thử đóng vai trò nhà tuyển dụng 1 lần xem liệu bạn có thể tiến hành mọi việc theo đúng như dự định ban đầu không nhé.
     
    Last edited by a moderator: 1/5/09
  10. HRvnplus

    HRvnplus New Member

    Tham gia ngày:
    21/2/09
    Bài viết:
    276
    Đã được thích:
    1
    Điểm thành tích:
    0
    Nơi ở:
    HCMC
    Nếu đây là ngôn từ, suy nghĩ của một nhân vật nữ thì đáng sợ thật.
     
    Last edited by a moderator: 1/5/09
  11. Hoài Không

    Hoài Không New Member

    Tham gia ngày:
    2/4/08
    Bài viết:
    1,689
    Đã được thích:
    55
    Điểm thành tích:
    0
    Nói chung là ứng viên này đã trượt. Vậy câu hỏi đặt ra là tại sao cả 2 nhà tuyển dụng lại đánh trược ƯV?


    Đây là lời bình của morning bên openshare với tư cách nhà tuyển dụng:

    YenDieu thật tuyệt trong cả 2 vụ chửi và khen. Vụ chửi Lìn thì quá thú vị nên không tán nữa nhé. Vụ bé HR thứ 2 thì hơi tiếc vì có lẽ YD cũng hơi hơi thích cái job đấy nhưng mà tuột mất chỉ vì hơi sơ suất một chút.


    Trước khi nói về vụ 2 mình so sánh về cái sự tâm lý trong 2 cuộc phỏng vấn nhé: Vụ đầu bạn át vía của em Lìn - người quản lý trực tiếp, bạn làm em buồn và ức (có lẽ chính bạn cũng thích thế) vì bạn tự tin và cách thể hiện của bạn làm Lìn nghĩ bạn khiêu khích (ối my Ghost, tuyển con bé này về để nó trèo lên cổ mình à, rồi có lúc nó làm mình ê mặt với sếp và các nhân viên , đồng nghiệp á? Chả dại) --> oạch, thế là trượt.


    Vụ thứ 2, bạn hoàn hảo trong 4 câu hỏi đầu, vấn đề là câu hỏi cuối cùng (tiện thể khen em HR luôn, các câu hỏi của em thật hết sức đơn giản mà có tính gợi mở. Hơn nữa, tuyệt nhất là cách em sắp xếp thứ tự các câu hỏi. Cái này làm YenDieu khoái chí trả lời và dần dần Điệu bị cuốn hút theo sự hứng khởi & cởi mở rồi kết cục Điệu tồ tồ khai ra cái concern chết người là sự lệch pha về văn hóa; rồi Diệu lại tán hươu tán vượn về vụ con cái - nhớ rằng bé HR là nhà tuyển dụng chứ không phải là bạn bè, đồng nghiệp đã thân quen cho nên đừng tán chuyện chồng con hoặc các chuyện dông dài nhé (cái này chúng mình gọi là openshare đây mà). Openshare quá, khổ nhỉ...


    Công ty đó mất đến 2 tuần để cân nhắc, chững tỏ họ đã phải nâng lên đặt xuống Điệu nhà mình nhiều lần. Chắc chắn họ đánh giá cao YD nhưng cũng phải dằn lòng chối từ..


    Các anh chị có đồng ý với quan điểm của morning không ?
     
    Last edited by a moderator: 1/5/09
  12. Hoài Không

    Hoài Không New Member

    Tham gia ngày:
    2/4/08
    Bài viết:
    1,689
    Đã được thích:
    55
    Điểm thành tích:
    0
    Quên mất đây là buổi phóng vấn thứ 2 của Yến Diệu:


    (Cái này trích trong nhật ký, mình không sửa ngày)


    Cuộc phỏng vấn làm mình rất hài lòng:


    1. Người phỏng vấn nghiên cứu hồ sơ kỹ, flow của câu hỏi rất thông minh ☺


    2. Câu chuyện cởi mở; không nói quá nhiều về công việc mà là tìm hiểu tính cách ;)


    3. Mình cũng vừa show hàng lại vừa khéo léo, tế nhị.


    4. Đặc biệt với trình độ nghiên cứu sách tâm lý và sách lãnh đạo, mình cảm thấy mình trưởng thành hơn trong giao tiếp: khi nói dối thì biết được dấu hiệu, nên kiểm soát ngay (!) và thể hiện được chiều sâu cần thiết.


    Lạy trời cho mình được job này, được cấp xe hơi để đi chơi cho sướng!


    1. Trong các cty chị đã làm, chị hài lòng cty nào nhất? Vì sao?


    XXX. Lý do thì nhiều, nhưng tựu trung là nice people there. Khi rời khỏi XXX vẫn nhớ nhất là nice people. Nice in person, nice in the way they work, they fight against each other,… I enjoyed the atmosphere that the company created. (Đến đây thì interviewer chêm vào, “Culture”). Đúng là cái văn hóa!!


    2. Thành tích chị xem là quan trọng nhất mà đã đạt được?


    Suy nghĩ một lúc. Nhiều thành quả quá, công ty nào cũng đạt kết quả tốt; thật là khó nói. Tuy nhiên, điều mà chị cảm thấy tự hào nhất, và đáng được ghi nhận nhất là Leadership. Mà không phải từ trong cv mà khi đã nghỉ làm thì mới tự ngẫm ra và tự rèn luyện được. V.v… (Đến đây thì múa máy gì đó, hết nhớ luôn)


    3. Vậy là thành quả này chị self achieve chứ đâu phải đạt được trong cty?


    Phải trải qua nhiều công ty, cộng với quá trình tự rèn luyện mới đạt được chứ! (bla bla bla). Nhưng thôi, nếu em muốn có một thành tích đo đếm được thì đây. (Không nhớ kể cái nào luôn, hình như cái gần nhất từ nhánh Y của công ty XXX)


    4. Chị có bao nhiêu staff? Thành tích develop con người của chị?


    5. Chị có concern gì hoặc đâu là thách thức lớn nhất của chị ở công ty này, nếu đi làm?


    Câu này mình trả lời khôn thấy mẹ luôn. Em có thể tiết lộ phòng ban được hông? Không hả, chị biết là phòng nào thì cũng vậy, nhưng chị đang tricky tìm thêm thời gian để suy nghĩ và thêm dữ liệu để trả lời đó mà. Thôi, trả lời luôn vậy. ☺ 1 là location, mình làm ở tỉnh hay ở TP đi nữa, chị cũng vẫn tính thuê nhà luôn. (em đó nói, cty có private car cho chị). Ờ, nếu có car thì cuối tuần lái về thành phố thăm bố mẹ, còn trong tuần ở luôn ở tỉnh cho đỡ tốn thời gian. 2 là gut feeling. Chị phải có con, thì mới hiểu làm cha mẹ thì như thế nào, vì có một câu nói là never ignore a gut feeling, but a gut is never enough. Cái này thì chắc là chị không thể cải thiện được trừ phi (cả hai cùng cười) chị có em bé! Nhưng có lẽ trong công ty cũng sẽ nhiều chị còn trẻ và chưa có con, em nhỉ? 3 là sợ văn hóa XXX thì sát thủ, có thể chị sẽ khó khăn khi hòa nhập. (Em đó nói, nhiều người bên XXX sang làm tốt lắm, ke ke, thế là em vào bẫy của mình rồi, ke ke)


    Câu hỏi của mình:


    1. Process về recruitment?


    2. Tại sao ở XXX thì chức này không có xe, còn ở đây lại có?


    3. Nếu chị có duyên vào vòng PV sau thì đâu là advise của em để có tip for success?


    Tóm lại mình đánh giá cao công ty này và cả người phỏng vấn. Câu hỏi gì thông minh quá, làm mình trả lời show hàng dễ sợ, hí hí.


    Thứ sáu vừa rồi, tức một tuần sau khi PV thì bên săn đầu người gọi nói là mình rớt, dù rằng người phỏng vấn mình rất ấn tượng và khen mình không ngớt lời. Lý do rớt rất lãng xẹt: họ mong một người chín muồi để có thể lên vị trí cao hơn trong một thời gian ngắn hơn một năm, mà mình thì có lẽ chưa đủ chuẩn cho mức cao hơn đó trong thời gian ngắn như vậy. (Ơn trời, nếu mình mém đủ thì có lẽ sẽ còn vật vã dữ lắm).


    Nhân tiện đó, mình bán cho săn đầu người một bài luôn. Họ nói bên hãng tìm kiếm cả năm rồi mà chưa được người như sếp họ expect, vì thế họ sẽ cứ tìm. Săn đầu người cũng cho hay mức lương đó và địa điểm làm việc xa xôi như vậy thì khó lòng tìm được người đủ “cứng” để làm. Mình đồng ý hoàn toàn, và chào lại một lần, “vậy liệu họ có thể lấy người vừa khít và cho họ thêm time không chị, vì đằng nào cũng lost nhiều time tìm kiếm người thay expat”. Nhân thể mình khéo léo lồng vào câu chuyện, “sao đời em toàn dính với expat, cho vị trí cũ em đã nghỉ ở XXX, cũng gần cả năm trời mới vời được expat thay em đó, dù resource nội bộ không thiếu”. Ke ke, mình cũng giỏi trò lướt sóng quá nhỉ?


    Tóm lại, đời không như mình nghĩ. Có khi trọn vẹn mà không được, mà nhiều lúc chỉ cần ăn may mà thôi!
     
  13. lanhuong_hr

    lanhuong_hr Hội viên CPO Club

    Tham gia ngày:
    29/9/08
    Bài viết:
    194
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    0
    Hình như em biết bạn này :) vì ở diễn đàn nào bạn ấy cũng dùng cái nick này. Em có nghe mọi người nói về bạn ấy nhưng không nghờ ở mức này. haizzz, kinh khủng.


    Em vẫn biết có rất nhiều người giỏi thực sự, nhưng tài phải đi đôi với đức. Phải có cái tâm trong công việc và đối với công ty. Em chẳng hiểu nếu không có thiện chí và mong muốn thực sự làm việc tại một Cty nào đó thì mất thời gian đến phỏng vấn để làm gì.


    Bạn Yến Điệu (nick chính xác đấy ạ) rất giỏi, nhưng tư tưởng thì có vẻ không được phù hợp cho lắm.


    tiếc thay :)
     
  14. tamtit

    tamtit New Member

    Tham gia ngày:
    27/3/09
    Bài viết:
    10
    Đã được thích:
    0
    Điểm thành tích:
    1
    Tôi có Cô bạn rất thông minh, giỏi, rất biết điều và tốt tính chỉ mỗi tội nói chuyện hơi thẳng tính và nhiều lúc dùng từ làm người ko thiện cảm nếu ko biết Cô ý. Nên đứng về phía tôi, tôi cho rằng Có vẻ cả nhà hơi khắt khe với Hoài Không thì phải.
     

Chia sẻ trang này

Share